仗组词
仗拼音和释义
zhàng
◎仗 zhàng 〈动〉 (1)(形声。从人,丈声。本义:执,拿着) (2)同本义 [hold a weapon] 韩信仗剑从之。——《史记·淮阴侯列传》 独行仗剑至韩。——《史记·刺客列传》 (3)又如:仗斧(手持斧铖钺。表示权威);仗节(手持符节;坚守节操);仗策(手持马鞭。骑马) (4)依靠,... 查看仗完整解释
仗开头的词语
- 仗势欺人 zhàng shì qī rén
- 仗势 zhàng shì
- 仗顺 zhàng shùn
- 仗锡 zhàng xī
- 仗赖 zhàng lài
- 仗腰 zhàng yāo
- 仗身 zhàng shēn
- 仗马 zhàng mǎ
- 仗正 zhàng zhèng
- 仗节死义 zhàng jié sǐ yì
- 仗剑 zhàng jiàn
- 仗钺 zhàng yuè
- 仗义疏财 zhàng yì shū cái
- 仗节 zhàng jié
- 仗卫 zhàng wèi
- 仗义执言 zhàng yì zhí yán
- 仗气 zhàng qì
- 仗家 zhàng jiā
- 仗恃 zhàng shì
- 仗火 zhàng huǒ
- 仗策 zhàng cè
- 仗舍 zhàng shè
- 仗斧 zhàng fǔ
- 仗队 zhàng duì
- 仗士 zhàng shì
- 仗马寒蝉 zhàng mǎ hán chán
- 仗气使酒 zhàng qì shǐ jiǔ
- 仗下 zhàng xià
- 仗义 zhàng yì
- 仗托 zhàng tuō
- 仗胆 zhàng dǎn
- 仗衞 zhàng wèi
- 仗义疎财 zhàng yì shū cái
- 仗义直言 zhàng yì zhí yán
仗在中间的词语
- 倚官仗势 yǐ guān zhàng shì
- 倚财仗势 yǐ cái zhàng shì
- 仪仗队 yí zhàng duì
- 铜仗子 tóng zhàng zǐ
- 使酒仗气 shǐ jiǔ zhàng qì
- 疏财仗义 shū cái zhàng yì
- 秉旄仗钺 bǐng máo zhàng yuè
- 辟仗箭 pì zhàng jiàn
- 带仗左右 dài zhàng zuǒ yòu
- 负气仗义 fù qì zhàng yì
- 狗仗人势 gǒu zhàng rén shì
- 狗仗官势 gǒu zhàng guān shì
- 寒蝉仗马 hán chán zhàng mǎ
- 甲仗库 jiǎ zhàng kù
- 慷慨仗义 kāng kǎi zhàng yì
- 立仗之马 lì zhàng zhī mǎ
- 立仗马 lì zhàng mǎ
- 牡丹虽好,全仗绿叶扶持 mǔ dān suī hǎo quán zhàng lǜ yè fú chí
- 枪仗手 qiāng zhàng shǒu
- 轻财仗义 qīng cái zhàng yì
- 炮仗筒 pào zhàng tǒng
- 行侠仗义 xíng xiá zhàng yì
- 对仗工整 duì zhàng gōng zhěng
仗结尾的词语
- 作仗 zuò zhàng
- 资仗 zī zhàng
- 中仗 zhōng zhàng
- 主仗 zhǔ zhàng
- 指仗 zhǐ zhàng
- 支仗 zhī zhàng
- 阵仗 zhèn zhàng
- 正仗 zhèng zhàng
- 藻仗 zǎo zhàng
- 斋仗 zhāi zhàng
- 赃仗 zāng zhàng
- 月仗 yuè zhàng
- 云台仗 yún tái zhàng
- 御仗 yù zhàng
- 羽仗 yǔ zhàng
- 右仗 yòu zhàng
- 舆仗 yú zhàng
- 硬仗 yìng zhàng
- 倚仗 yǐ zhàng
- 引仗 yǐn zhàng
- 依仗 yī zhàng
- 仪仗 yí zhàng
- 移仗 yí zhàng
- 仰仗 yǎng zhàng
- 巡仗 xún zhàng
- 牙仗 yá zhàng
- 玄仗 xuán zhàng
- 信仗 xìn zhàng
- 行仗 xíng zhàng
- 小半仗 xiǎo bàn zhàng
- 仙仗 xiān zhàng
- 相仗 xiāng zhàng
- 吾仗 wú zhàng
- 细仗 xì zhàng
- 委仗 wěi zhàng
- 卫仗 wèi zhàng
- 天仗 tiān zhàng
- 岁仗 suì zhàng
- 霜仗 shuāng zhàng
- 死仗 sǐ zhàng
- 释仗 shì zhàng
- 尚方仗 shàng fāng zhàng
- 胜仗 shèng zhàng
- 殳仗 shū zhàng
- 私仗 sī zhàng
- 森仗 sēn zhàng
- 散手仗 sàn shǒu zhàng
- 三仗 sān zhàng
- 入仗 rù zhàng
- 宝仗 bǎo zhàng
- 爆仗 bào zhàng
- 败仗 bài zhàng
- 板仗 bǎn zhàng
- 半仗 bàn zhàng
- 兵仗 bīng zhàng
- 笔仗 bǐ zhàng
- 背水仗 bèi shuǐ zhàng
- 辟仗 pì zhàng
- 彩仗 cǎi zhàng
- 持仗 chí zhàng
- 缠仗 chán zhàng
- 车仗 chē zhàng
- 吵仗 chǎo zhàng
- 弛仗 chí zhàng
- 串仗 chuàn zhàng
- 打对仗 dǎ duì zhàng
- 春仗 chūn zhàng
- 大仗 dà zhàng
- 担仗 dān zhàng
- 大阵仗 dà zhèn zhàng
- 打仗 dǎ zhàng
- 打嘴仗 dǎ zuǐ zhàng
- 打翻身仗 dǎ fān shēn zhàng
- 镫仗 dèng zhàng
- 打雪仗 dǎ xuě zhàng
- 打派仗 dǎ pài zhàng
- 导仗 dǎo zhàng
- 刀仗 dāo zhàng
- 队仗 duì zhàng
- 对仗 duì zhàng
- 法仗 fǎ zhàng
- 恶仗 è zhàng
- 放仗 fàng zhàng
- 翻身仗 fān shēn zhàng
- 付仗 fù zhàng
- 干仗 gān zhàng
- 宫仗 gōng zhàng
- 弓仗 gōng zhàng
- 国仗 guó zhàng
- 汉仗 hàn zhàng
- 麾仗 huī zhàng
- 鹤仗 hè zhàng
- 盒仗 hé zhàng
- 唤仗 huàn zhàng
- 化仗 huà zhàng
- 黄麾仗 huáng huī zhàng
- 见仗 jiàn zhàng
- 交番仗 jiāo fān zhàng
- 假使我们不去打仗 jiǎ shǐ wǒ mén bù qù dǎ zhàng
- 甲仗 jiǎ zhàng
- 交手仗 jiāo shǒu zhàng
- 角仗 jiǎo zhàng
- 交仗 jiāo zhàng
- 接仗 jiē zhàng
- 禁仗 jīn zhàng
- 鞠仗 jū zhàng
- 眷仗 juàn zhàng
- 军仗 jūn zhàng
- 开仗 kāi zhàng
- 铠仗 kǎi zhàng
- 拉仗 lā zhàng
- 立仗 lì zhàng
- 粮仗 liáng zhàng
- 灵仗 líng zhàng
- 龙仗 lóng zhàng
- 笼仗 lóng zhàng
- 门仗 mén zhàng
- 明灯火仗 míng dēng huǒ zhàng
- 马慵立仗 mǎ yōng lì zhàng
- 慢仗 màn zhàng
- 马仗 mǎ zhàng
- 明火执仗 míng huǒ zhí zhàng
- 骂仗 mà zhàng
- 器仗 qì zhàng
- 内仗 nèi zhàng
- 闹仗 nào zhàng
- 派仗 pài zhàng
- 炮仗 pào zhàng
- 凭仗 píng zhàng
- 袍仗 páo zhàng
- 排仗 pái zhàng
- 旗仗 qí zhàng
- 千牛仗 qiān niú zhàng
- 球仗 qiú zhàng
- 戎仗 róng zhàng
- 全仗 quán zhàng
- 制仗 zhì zhàng
- 廷仗 tíng zhàng
- 勝仗 shèng zhàng
- 白打仗 bái dǎ zhàng
- 辟仗 pì zhàng
即仪仗、仪卫。因其负责清道保卫,故称。《新唐书·突厥传上》:“我闻 晋王 丁夜得辟仗出,我乘间突进,可犯行在。”《资治通鉴·唐太宗贞观二十年...
- 袍仗 páo zhàng
1. 战袍和兵器。借指军容。《新唐书·杨弘礼传》:“帝自山下望其众,袍仗精整,人人尽力,壮之。”
2. 指衣着打扮。《醉醒石》第八... - 内仗 nèi zhàng
皇宫中的仪卫。《新唐书·仪卫志上》:“每月以四十六人立内廊閤外,号曰内仗;以左右金吾将军当上,中郎将一人押之。”
- 引仗 yǐn zhàng
清 代舆卫使用之杖。《清史稿·礼志五》:“ 雍正 二年,西廡增祀 文襄公 图海 ,定功臣配饗仪,前期告太庙。届日陈綵亭,列引仗,奉主至庙西阶...
- 明火执仗 míng huǒ zhí zhàng
◎ 明火执仗 mínghuǒ-zhízhàng
[armed robbery commi... - 仗顺 zhàng shùn
凭借顺乎天命的力量。多谓依靠朝廷。 唐 白居易 《授柳杰等四人官充郑滑节度推巡制》:“矧 郑 滑 帅 承元 :输忠仗顺,炳焉有大节於国。奉上...
- 仗家 zhàng jiā
指宫廷仪卫人员。《新唐书·颜真卿传》:“昔 太宗 勤劳庶政,其《司门式》曰:‘无门籍者,有急奏,令监司与仗家引对,不得关碍。’”
- 中仗 zhōng zhàng
中军帐。《资治通鉴·晋孝武帝太元二十一年》:“ 没根 效其号令,夜入 魏 营,至中仗, 珪 乃觉之,狼狈惊走。”
- 打嘴仗 dǎ zuǐ zhàng
谓口头上争执。 吉学霈 《要不准的数字》:“ 徐德山 一看 徐进才 的神情,恶作剧地笑了,因为这些时他们天天为这事打嘴仗。”
- 立仗之马 lì zhàng zhī mǎ
立仗马:唐时,曾用马作仪仗,排列于宫门外。比喻因贪恋高官厚禄而不敢有所作为的人。